Các chuyên gia cung cấp thông tin tại hội thảo “Bảo vệ môi trường công trình thủy điện tại một số tỉnh miền núi phía Bắc” do Trung tâm Thông tin Tổ chức phi chính phủ (NGO-IC) tổ chức sáng 14/10. – Chuyên gia Đào Xuân Học, Chủ tịch Hội Thủy lợi Việt Nam cho rằng, tại các vùng phát triển thủy điện, việc trồng lại rừng sẽ hạn chế tác động xấu. Giải pháp bao gồm tăng diện tích rừng và kiểm soát lũ lụt, từ đó hạn chế xói mòn ở vùng hạ lưu.
Giáo sư Tao Xuan Ho phát biểu tại sự kiện. Ảnh: Nxb .
Nhưng, theo PGS.TS. TS Triệu Văn Hùng, Chủ tịch Hội Khoa học Kỹ thuật Lâm nghiệp Việt Nam, hiện mới chỉ dừng lại ở việc thống kê khu vực, chưa đánh giá chất lượng cây trồng để bồi thường. Hiện nay, một số dự án hoặc khu vực thủy điện chỉ trồng những loại cây không có khả năng chống xói mòn như bạch đàn, gôm arabic hoặc cây ngắn ngày.
“Rừng bị mất là rừng tự nhiên, phải mất nhiều năm mới hình thành được độ che phủ và hệ sinh thái. “Mất rừng” cần hạn chế việc chuyển đổi rừng tự nhiên, nhất là chuyển rừng, rừng cheo sang các mục đích khác, kể cả làm thủy điện. – – Ông Triệu Văn Hùng cho biết, phương thức trồng rừng chưa được quy định cụ thể nên không nên đền bù môi trường.
Trong đập trong quá trình phát điện, một lượng lớn phù sa bị giữ lại trong hồ chứa, làm giảm lượng phù sa ở vùng hạ lưu, ảnh hưởng đến năng suất nông nghiệp; phù sa cát lòng sông giảm, dòng chảy thay đổi, gia tăng ông Học cho biết: Để hạn chế tối đa việc tích tụ cát, phù sa lòng hồ thủy điện, ảnh hưởng đến sản xuất nông nghiệp vùng hạ du, ông Học cho rằng, cần phải xây dựng các cống, cửa xả quy mô lớn, nghiêm cấm hàng năm xử lý theo tỷ lệ dòng lũ hạ lưu. Đồng thời, lưu lượng lũ về hồ lớn, ngoài ra cần thiết lập hệ thống đo lượng nước, chất lượng nước để giảm tác động tiêu cực đến lưu vực và hạ du.
No comment yet, add your voice below!